Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014





 Hương Giang

“Ôi Hương Giang dòng sông thơ mộng
Tôi hận mình hai mươi năm trời kể lể…
Nay viết tặng bài thơ gởi Huế thân thương”

Phượng nở ve kêu hè lại sang
Nhớ em, nhớ Hương Giang nắng vàng
Tóc mây gợn sóng hương Hà Nội
Lòng người tình ấy biết còn mang.

Tôi đến Hương Giang một sớm chiều
Sóng gợn ru ru những lời yêu
Thổi vào hồn ta hương mới lạ
Con tim ngập ngừng thốt lời yêu.

Ôi Hương Giang đêm thanh gió lộng
Dòng sông nước chảy giữa đôi bờ

Em khua mái chèo lướt trên sóng
Trăng sao rực sáng đẹp nên thơ.

Đẹp thay người con gái Hương Giang
Cho tôi hỏi tên biết mặt nàng
Hà Nội chiều về trên phố cổ...
Thèm chút Hương Giang nắng nắng vàng.

Trích trong "Chùm thơ qua mùa lá rụng... và hoa cho người"

Hứa Như Anh

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét