Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015




 Thằng em thì hay hỏi       
Không kể chuyện như chị  
(Tuy con, má chẳng sinh
Con vẫn quen gọi má)
- Má ơi ai sinh cá
Ai làm ra cái kem
Đêm sao lại màu đen
Ban ngày sao màu trắng?...
- Ban ngày làm bằng nắng
Màu xanh làm bằng cây                                
Quả ớt làm bằng cay
Tiếng ồn sinh tàu điện
Gió trong con ốc biển
Ghé tai nghe mà xem...
A lại còn ái kem
Thì làm bằng mùa rét
Bông hoa làm bằng Tết
Tết làm cho hương thơm
Con làm bằng yêu thương
Của cha và của mẹ
Của bà và của ông                                            

Của má nữa - biết không?

Con làm bằng tất cả!

Thơ Xuân Quỳnh 











































                 
                                                             


                                                                    Hai chị em tập vẽ

                                                                             
                                                               Hai chị em tập vẽ

                                                                                                                                                                         
                                                                 
                                                                   Hai chị em tập vẽ





Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Mê mẩn với bộ tranh vẽ Hà Nội 




Những hình ảnh quen thuộc của Hà Nội như ngõ nhỏ, phố cổ, cây bàng, quán nước... đều hiện ra vô cùng chân thực và đẹp đẽ trong bộ tranh này.

Chắc hẳn bạn sẽ cho rằng đây là ảnh chụp Hà Nội, chứ không phải tranh vẽ bởi sự chân thật và tuyệt đẹp của nó.

Tác giả của bộ tranh này là họa sĩ Phạm Bình Chương (1973). Anh là cái tên tiêu biểu của nhóm nghệ sỹ có tên gọi Nhóm hiện thực – chuyên  theo trường phái hiện thực.
Họa sĩ Phạm Bình Chương tốt nghiệp khoa hội họa Trường ĐH Mỹ Thuật năm 1995. Hiện anh đang là giảng viên của trường. Anh từng nhận được rất nhiều giải thưởng của Hội Mỹ Thuật Việt Nam trong các năm 1997-1999.
                                                      Một buổi sớm Hà Nội sau cơn mưa
Dù từng vẽ qua rất nhiều chủ đề, nhưng Hà Nội phố luôn là chủ đề bất tận và tâm huyết nhất của anh. Có thể nói, Phạm Bình Chương chính là chàng thi sĩ của Hà Nội trong mảng hội họa.
Dù sử dụng lối vẽ thực, nhưng tranh của Phạm Bình Chương vẫn rất thơ và bay bổng, vẽ Hà Nội hiện đại nhưng vẫn yên bình, phảng phất nét cổ kính. Không ép uổng theo một lối Hà Nội phải cổ, hay Hà Nội phải thế này, thế kia.
Hà Nội trong tranh của Chương đúng như Hà Nội hiện đại mà chúng ta vẫn yêu thương, nhung nhớ.
                                                      Gầm cầu Long Biên thanh bình
                                              Một cảnh thường thấy trên hè phố Hà Nội
                                                   Những gánh hàng rong 

                                 Nắng trong tranh của Phạm Bình Chương rất tài tình và vô cùng chân thật.

                                                        Một cửa hàng cho thuê sách ở phố Thi Sách. 









                                                              Xe đạp xuất hiện trong đời sống người Hà Nội




                                                          Khung cảnh thường thấy của mùa thu Hà Nội.

                                                   Bên trong những ngõ nhỏ của Hà Nội. 


Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Chùm thơ viết về Mẹ












Thư gửi Mẹ                                                                

Bài thơ đầu tiên tôi viết                                                
Xin viết về Mẹ: "người Mẹ dấu yêu"                          
Tuổi thơ sớm sớm chiều chiều                                    
Bên Mẹ con học rất nhiều điều hay.                          

Thời gian qua đi tiếc thay                                            
Tóc xanh đã điểm những ngày đầy sương                        
Mẹ là dòng sông quê hương                                        
Dòng sông muôn thuở thân thương trong lành          

Nuôi con bầu sữa mát lành                                          
Mầm xanh con lớn trong tình yêu thương                  
Dù đi khắp dặm đường trường                                      
Dáng hình của mẹ soi đường con đi.  
                        
Năm qua đi, tháng qua đi                                              
Mẹ hiền vất vả lo vì chúng con                                      
Đến khi sức khỏe héo mòn                                            
Soi gương nhìn Mẹ biết còn mấy xuân...                      



  Quá muộn..

Ánh nắng mùa thu hắt qua song cửa
Mẹ ngồi đọc sách bên thềm hoa
Mái tóc hôm nao còn xanh..
Nay một màu trắng xóa...

Một đời vất vả vì con
Da Mẹ sạm vì nắng
Tay nổi đầy gân xanh
Con nhìn Mẹ lật từng trang giấy trắng..
Thời gian sao trôi nhanh.

Mẹ ơi !
Giá như thời gian trở lại:
Con sẽ làm...
                    Vui lòng mẹ nhiều hơn...
                                                            Quá muộn...
         
               

            "Cất giùm.."

Cất giùm tôi tuổi đôi mươi
Cho tôi trở lại cái thời ngày xưa
Một thuở mẹ ẵm, chị đưa..
Ru ngủ ngon giấc đêm mưa đọa đầy

Ngày ấy vai mẹ sương gầy
Sớm khuya vất vả hao gầy sắc xuân    
Đêm nào mẹ cũng hân hoan
Đọc thơ kể chuyện dạy toàn điều hay.

Thời gian đi qua tháng ngày
Lời mẹ giảng dạy mai này không quên
Mẹ ơi ! Mẹ luôn dịu hiền
Ban tặng hạnh phúc một niềm tin yêu.

Tuổi thơ dấu kín bao điều 
Hôm nay xin viết thật nhiều trang thơ
Viết cho những nỗi mong chờ
Mẹ luôn mang đến bất ngờ trong con...

Thơ về Mẹ trích trong "Chùm thơ qua mùa lá rụng và ... hoa cho người"

Hứa Như Anh




Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Em ngược đường ngược nắng để yêu anh







Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi 
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời

Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh

Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái Đất sẽ thế nào khi màu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em ?

Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều nay - em biết, một mình em...

Thơ Bùi Sim Sim